Home / Chưa được phân loại / ĐI DU HỌC THUỴ SỸ CHỈ VỚI VỎN VẸN 38 triệu đồng. (Bài 7)

ĐI DU HỌC THUỴ SỸ CHỈ VỚI VỎN VẸN 38 triệu đồng. (Bài 7)

Và cái ngày mà tôi mong chờ đã đến, đêm trước khi bay tâm trạng tôi cứ như trên mây, bồn chồn lo lắng xen lẫn hạnh phúc. Một đứa con gái 25 tuổi đi sang Thuỵ Sỹ, không quen biết ai bên đó, và chỉ cầm vỏn vẹn 38 triệu đồng, tiêu tiết kiệm lắm thì mới sống được 2 tháng. Tôi hạ quyết tâm, phải kiếm được việc làm thêm bằng mọi giá.

10.30 sáng ngày 10/09/2016 tôi đáp sân bay Thuỵ Sỹ, dự tính đi học 2 năm mới về lại Việt Nam, mà đồ bên này lại đắt đỏ, nên tôi đem theo “tất cả mọi thứ”… đang loay hoay với đống hành lý nặng quá sức thì bỗng nghe tiếng:”How can I help you?”. Quay lại thì thấy một anh chàng cao to đẹp trai, chỉ đoán được anh ta là người Châu Âu chứ không biết từ nước nào.

Hình chụp màn hình của tôi, Fribourg khoảng tháng 1/2017 đang có tuyết và trời lạnh cóng luôn

Stephen hướng dẫn tôi cách đi train về thành phố Fribourg và chủ động xin facebook của tôi. Anh lịch sự chào tôi và quay đi với chuyến train của anh ấy.

Vừa đến thành phố Fribourg, làm các thủ tục nhà ở và nhập học xong tôi tức tốc đi khắp nơi xin việc làm. Hồi ở Việt Nam, tôi có kết nối được với anh Tuấn cũng đang học cùng trường với tôi ở Thuỵ Sỹ. Vì học trước tôi 2 khoá nên anh rất rành đường ở đây, và cũng rất nhiệt tình chỉ dẫn. Tôi vui mừng khôn xiết khi gặp được người tốt như anh.

 

Thư viện trường tôi, cái cảm giác vừa học bên trong vừa ngắm tuyết rơi bên ngoài, tai thì nghe bản nhạc Mozart du dương, dưới ánh đèn vàng – Ôi! Cảm giác đã vô cùng mà tôi không thể nào quên nổi!!!

Anh Tuấn nói, ở Thuỵ Sỹ rất khó xin việc làm vì họ ưu tiên cho người Châu Âu trước, rồi mới đến Châu Á chúng mình (với điều kiện phải học ở đây ít nhất 6 tháng, và ưu tiên biết tiếng Pháp). Có rất nhiều bạn ở đây cả 1-2 năm rồi mà vẫn chưa xin được việc. Tôi thấy hoang mang, nhưng vẫn có niềm tin mạnh mẽ rằng mình chắc chắn sẽ xin được việc.

2 ngày sau khi tôi đến Thuỵ Sỹ, Stephen nhắn tin cho tôi. WOW, không thể ngờ là anh chàng cũng là người Thuỵ Sỹ, anh ta sinh sống ở thành phố BERN cách tôi 45 phút đi xe hơi.

Anh chủ động đến chỗ của tôi. Với một hộp Socola và nói “A small gift for you from Switzerland”. Wow, người Thuỵ Sỹ ngọt ngào vậy sao. Anh chở tôi đi tham quan Fribourg và lội bộ 3h đồng hồ liền dẫn tôi đến các nhà hàng, quán ăn để xin việc làm…nhưng vẫn không có gì khả quan cả. Họ cần người biết Tiếng Pháp, và sinh viên phải học ở Thuỵ Sỹ tối thiểu 6 tháng thì mới đủ điều kiện hợp pháp để đi làm thêm.

Tôi và anh có khá nhiều hình, thật tiếc là điện thoại của tôi bị rớt nước trước khi về Việt Nam nên tôi không lưu giữ được nhiều hình đẹp

Hôm sau tôi lại đi với anh Tuấn, anh nói có nhớ một nhà hàng có chủ là người Việt Nam. Thật sao??? tôi mừng không thể tả vì gặp được đồng hương, hiểu được ngôn ngữ của nhau. Nhưng anh Chữ – chủ nhà hàng – bảo là ở đây đã đủ người rồi không cần thêm nữa.

Nhà hàng mà tôi làm thêm tại Fribourg, Thuỵ Sỹ

Tôi vẫn tiếp tục hăng hái, “em có thể làm tất cả mọi việc: rửa chén, dọn dẹp, lau nhà, bưng bê, làm bếp…”. Anh vẫn bảo “ở đây đã đủ người rồi. Khi nào cần anh sẽ nhắn tôi”. Tôi buồn 3 giây, nhưng sau đó lại rất vui vì biết mình đã tìm thấy cơ hội. Với bản tính của tôi, chỉ cần có một tia hi vọng nhỏ nhoi tôi cũng nỗ lực hết mình để chinh phục mục tiêu.

Kể từ hôm đó, mỗi lần đi học về là tôi lại ghé qua nhà hàng. Tôi chủ động làm mọi việc, mặc dù anh không cho làm, tôi vẫn cứ phụ bưng bê, rửa chén, lau dọn…rồi dần dần nói chuyện nhiều với anh chị chủ. Có nhiều hôm tôi phụ việc từ 6pm đến gần 12h đêm mới ra về.

Nhà hàng Sakura lúc 11.30pm sau khi dọn dẹp và sắp xếp bàn ăn

Một ngày băng tuyết lạnh nhưng trong tim tôi lại toả nắng, là khi anh Chủ nhà hàng gọi: “Tối nay em có rảnh không, đến phụ anh!”. Wow, quá tuyệt vời, tôi hì hục học thật nhanh, giải quyết mớ bài tập thật lẹ để có thời gian đi làm vào buổi tối.

Tôi được nhận 100Fr (khoảng 2.7000.000vnd thời điểm đó) cho 2 buổi tối làm thêm (từ 7pm-11pm). Cầm tiền mà tôi muốn rơi nước mắt, hôm đó vui quá tôi ở lại nói chuyện với anh chị chủ mãi đến 12h kém, khi ra thì hết mất xe Bus, tôi phải cặm cụi đi bộ 25ph mới về đến nhà trong khi trời đang tuyết rôi với nhiệt độ -4*C – tôi mãi mãi không bảo giờ quên cảm giá đó, cảm giác chiến thắng và khuất phục mọi hoàn cảnh. Tôi lại tự tin hơn để chiến đấu cho quảng thời gian phía trước, khi đó trong túi tôi chỉ còn 3-4tr tiền Việt Nam thôi.

Nhận được 100Fr đầu tiên khi làm thêm tại Thuỵ Sỹ – không ngôn từ nào có thể diễn tả được tâm trạng của tôi lúc đó

Bên cạnh đó, tôi cũng lân la tìm kiếm thêm công việc, sau khi nói chuyện và năn nỉ ỉ ôi các kiểu thì tôi được họ nhận làm thêm giúp việc nhà theo tiếng (lau dọn nhà cửa, chà toilet…) và lau dọn bếp cho 1 nhà hàng nữa cũng chủ là người Việt. May sao số tôi cũng gặp được nhiều người tốt ở đất Châu Âu lạ lẫm.

Cứ thế, cho đến một ngày anh chủ nhà hàng SAKURA nói với tôi sẽ ký hợp đồng làm part-time, lương tháng 1500Fr (35triệu vnd). Tôi mừng vô cùng, mừng rơi nước mắt. Một lần nữa, tôi chứng minh rằng những gì người khác nói không thể, thì tôi có thể làm được. Không phải vì tôi giỏi, mà vì tôi kiên trì, và tập trung cho mục tiêu.

Bài học của tôi: Tuyệt đối không đổ lỗi cho số phận!!! Nếu cuộc đời cho bạn miếng chanh chua chát, hãy bình tĩnh kiếm thêm một ít đường, và làm một ly nước chanh ngon tuyệt cú mèo để thưởng thức.

Và với tôi, chỉ cần có một tia hi vọng nhỏ nhoi tôi cũng nỗ lực hết mình để chinh phục mục tiêu. VŨ TRỤ SẼ TƯỞNG THƯỞNG XỨNG ĐÁNG CHO NHỮNG AI CHĂM CHỈ VÀ PHẤN ĐẤU HẾT MÌNH.

Mến chúc các bạn luôn đủ mạnh mẽ và kiên trì để chinh phục những ước mơ của mình, và tôi cũng sẽ cố gắng như thế. Chúng ta cùng nhau cố gắng nhé!

=====

TRẦN THỊ HÀN DUYÊN

Founder – Công Ty Cổ Phần Madulo (Thương hiệu MADULO – Premium Uniform)

0931 89 65 89

VP: Tầng 5, 755 Luỹ Bán Bích, phường Phú Thọ Hoà, quận Tân Phú, TPHCM

Email: MaduloUniform@gmail.com

Facebook:  https://www.facebook.com/han.duyen

Website:

https://www.tranthihanduyen.com/

https://www.madulo.vn/

http://dongphuchieu.com/

Check Also

CÂU CHUYỆN THÀNH THẬT

Hôm nay mình sẽ kể cho các bạn một câu chuyện mà mình rất tâm …

.